Bài viết: Blog Radio 7: Thời gian trôi theo những cơn mưa
những lời nhắn nhủ tâm sự cùng trao dưới sân trường ướt mưa... Tôi được tặng một quyển sổ nhỏ ép đầy hoa Phượng hình cánh bướm, cùng lời nhắn gắn gọn "luôn nhớ đến em nhé "... Dĩ nhiên rồi, Tôi nhớ em chứ! Nhưng lúc đó quả thực tôi không chắc chắn có phải là em không, giờ thì con của em tròn 1 tuổi rồi phải không Phượng? Lúc em gửi thiệp cưới nhìn chữ ký anh mới biết là em...
Thời gian trôi theo những cơn mưa, tôi vào Đại Học… Tôi dần cảm nhận được cuộc sống, cơn mưa có thể là cái gì đó lãng mạn với tôi nhưng đôi khi lại là sự cực khổ, khó khăn của ai đó. Tiếng loẹt quẹt quét chổi trong mưa, tiếng xẻng xúc cát, những bước chân nặng nề với quang gánh trên vai cùng tiếng rao của ai đó làm tôi thấy đồng cảm... Rồi bao phiên chợ ế ẩm dưới cơn mưa, trút lên nỗi lo toan cơm áo làm ngập ứ những mảnh đời nhỏ bé.
Những cơn bão, những thiệt hại làm tôi thấy những mặt trái của mưa. Bây giờ tôi thích nhất những cơn mưa nhỏ, những cơn mưa đủ làm sạch con đường bụi, đủ làm cành non nẩy lộc, đủ cho ai đó ríu rít che ô, đủ cho những đứa trẻ nhỏ đứng kiễng chân ngắm mưa như tôi ngày trước...
Thời gian trôi theo những cơn mưa. Vẫn mưa... nhưng giờ đây thật khó để tôi tự nhiên vầy mưa như ngày trước nhưng bù lại tôi có thể ngồi viết blog trút tâm sự cùng mưa. Tôi không thể ngồi vào chậu chơi trò đi canô mỗi khi mưa ngập nhưng tôi lại thấy như đang bay trong mưa khi nghe những bài hát về mưa… Và tôi vẫn thấy mưa đẹp lắm, lúc nào đó vẫn có thể đứng bên cô bạn mới quen và khoác áo ngoài của tôi để cho em đỡ lạnh... Chà lãng mạn thật đó. Nếu thế thì "Mưa ơi mưa, mưa cứ rơi đi".